Gần 12h đêm….
Lọ Lem, tay cầm đôi giày thủy tinh cao chót vót, rón rén mở cửa vào nhà
Phía bên trong nhà, đèn đã tắt tối om, bầu không khí yên tĩnh được nhấn nhá bởi tiếng ngáy ro ro của 3 cận vệ thân tín đang say tít giấc nồng.
Thả mình trên sofa, Lọ Lem nhắm nhẹ mắt suy nghĩ mông lung, bất giác, bên tai cô vang lên những thanh âm đầy vần điệu rộn ràng:
“Alphanam mang yêu thương đi khắp nơi.
Alphanam đưa ta đi khắp đất trời, dựng xây đất nước này luôn luôn đẹp tươi…”
Như có 1 luồng sinh khí mới thổi vào tâm hồn, cô gái bừng tỉnh trở lại về thực tại, Lọ Lem – à mà thực ra là tôi đấy, đứng dậy, lấy lọ hoa để cắm nhanh mấy nhành hoa vừa được tặng. Vừa tỉa tót từng bông hoa, miệng vừa nhẩm nhẩm hát theo những câu hát đầy sôi động.
Lần lượt từng khoảnh khắc sống động trong sự kiện như tái hiện lại trước mắt tôi. Từng nụ cười, từng gương mặt tươi rói niềm tự hào, hân hoan và tràn ngập niềm hạnh phúc thoáng lướt nhẹ qua. Từng ly rượu được đưa lên, từng lời chúc và gương mặt hãnh diện của Ban lãnh đạo, của các anh chị em đồng nghiệp sáng bừng lên. Từng câu hát, từng nhịp đập trái tim của những con người Alphanam cùng hòa nhịp rộn ràng. Từng giọt nước mắt của tôi khi nghe nhân vật Ngọc Mỹ trên sân khấu hỏi Bố mình: “Bố ơi, Sao bố cứ ở nhà máy mãi không về thế?…
Tất cả các cảm xúc tự hào, hãnh diện, hân hoan, vui sướng cứ len lỏi trong tâm hồn tôi tạo thành 1 thứ cảm xúc mãnh liệt khiến tôi cứ thao thức chưa thể chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm đó là một ngày rất mệt, rất vui và rất hạnh phúc…
Vậy là sự kiện “Alphanam và những người bạn chào mừng Alphanam 1/4 thế kỷ” đã khép lại như thế. Đằng sau những phút giây bùng nổ trên sân khấu là bữa đêm muộn của rất nhiều những anh chị em, là đôi chân bị thương trên những đôi giày cao gót, là những giọt mồ hôi của những người vận chuyển siêu tốc trong đêm… Thế nhưng trong trái tim những con người Alphanam, những thành viên đội hậu cần như chúng tôi, đọng lại đó chính là những nụ cười. Niềm tự hào, niềm vinh dự khi được cống hiến hết mình cho 1 dấu mốc vàng son của đại gia đình chúng ta – Đại gia đình Alphanam.
Lá thư gửi thế hệ Alphanam 1/2 thế kỷ đã được soạn, chúng tôi hy vọng rằng, tại sự kiện chào mừng 50 năm ngày thành lập Tập đoàn Alphanam, chúng tôi sẽ vẫn có mặt, với 1 cương vị nào đó. Có thể là Ban tổ chức, có thể khách mời, có thể là cựu Alphanam… nhưng đâu đó trong tôi, Alphanam mãi mãi là niềm tự hào.
Là một thành viên mới, tôi gia nhập Đại gia đình Alphanam còn chưa đủ 1 tháng. Tôi còn chưa quen với nhiều quy định – quy chế, chưa quen với văn hóa gia đình, chưa quen với nhiều thành viên khác của mái nhà chung. Thế nhưng trong sự kiện này, chúng tôi chào nhau bằng ánh mắt, bắt tay nhau bằng những cái gật đầu và nhận nhau là anh em bằng những nụ cười Alphanam…
Ms. Lan Phương (Phó ban Hành chính)