ĐÔNG VỀ HÀ NỘI CÓ MONG GÌ ĐÂU, CHỈ CHỜ MỘT MÙA CÚC HỌA MI TRÊN PHỐ

Hà Nội buổi mới vào đông thế này, tiết trời lành lạnh nhưng bỗng trở nên dịu dàng đến lạ nhờ sắc trắng tinh khôi của những gánh cúc họa mi trên phố.

Em ở đâu, em đang làm gì thế. Đông về rồi anh nhớ cúc họa mi. Em ở đâu, anh nghe những thầm thì. Gió lạnh ngọt luồn trong làn tóc ấm. Em ở đâu, giọt cà phê rất chậm. Thả đêm buồn thao thức những canh thâu. Tình chênh chao…

“Em ở đâu” của Nguyễn Hữu Thành

Cúc họa mi như thể một món quà đặc biệt mà Hà Nội dành cho những ai ghé qua đây mỗi khi đông về.

Hà Nội vốn có nhiều mùa hoa, mỗi tháng một mùa, mỗi mùa một sắc, mỗi loài hoa lại điểm tô cho thành phố này một nét đẹp riêng. Và khi thời tiết bắt đầu vào đông, khắp xung quanh là những cơn gió se lạnh, người đi đường phải khoác thêm chiếc áo thì cũng là lúc mùa cúc họa mi về trên phố.

Bầu trời những ngày gió mùa về xám xịt hơn, lâu lâu lại lất phất giọt mưa lạnh buốt nhưng người ta vẫn có được những giây phút lãng mạn ngẩn ngơ khi tình cờ bắt gặp mảng trắng muốt tinh khôi, mỏng manh của những bông cúc họa mi.

Những bông hoa be bé thôi, ấy thế mà lại xinh xinh và dễ thương đến lạ. Cúc họa mi như thể một món quà đặc biệt mà Hà Nội dành cho những ai ghé qua đây mỗi khi đông về vậy.

Khắp các con đường, đâu đâu người ta cũng dễ dàng bắt gặp những chiếc xe đạp chở theo cả một vùng trắng thanh khiết của cúc họa mi. Những bông hoa nằm ngoan trên yên như chở theo bình yên đi hết phố phường. Và có những khoảng lặng như thế này, ta lại thấy yêu Hà Nội hơn một chút…

CÚC HỌA MI VÀ EM
Thơ: Lê Hoàng
Rét đã tràn khắp nẻo phố thân yêu
Hà Nội đó… hồn phiêu lần gặp gỡ
Tuy chỉ một nhưng lòng luôn hoài nhớ
Phố phường quen hơi thở có em về.
Nhớ hôm nào ! Qua lối nhỏ mân mê
Loài cúc nhỏ Họa Mi màu thật đẹp
Từng cách mỏng như làn môi đang khép
Trắng dịu dàng vỗ nhịp bước vào đông
Kỷ niệm xưa chợt hiện hữu trong lòng
Loài hoa ấy mênh mông tràn tâm khảm
Không rực rỡ giữa trời đông ảm đạm
Vẫn mỉm cười ai dám ngỏ chê đâu
Cúc Họa Mi tên đã thấy ngọt ngào
Cho bao kẻ xuyến xao về em đó
Tuy hoa nở không hương hòa trong gió
Vẫn đậm tình búp nhỏ điểm phố yêu
Hoa và em làm phố đẹp mỹ miều
Ôi ánh mắt như thiêu hồn trai trẻ
Đông vội vã nhưng vờn qua lặng lẽ
Cúi nhìn thôi vỗ nhẹ bước đi về.
Share on facebook
Share on twitter
Share on linkedin